Mẹ chồng không biết làm sao nghe được, bà đứng bên ngoài nói vào: “Vợ ra .. là tốt con ạ. Vợ chồng làm gì cũng nhẹ nhàng thôi. Đêm khuya rồi, để bố mày ngủ với”.
30 tuổi, tôi mới lấy chồng. Ngày đó, ở quê tôi, tôi thuộc dạng cao số, chẳng ai dám rước và nghiễm nhiên trở thành bom nổ chậm trong nhà. Thật ra cũng chẳng phải tôi xấu xí gì cho cam. Chẳng là tôi mải học quá. Hết đại học thì tu tu lên thạc sĩ luôn, sau đó còn đi du học 2 năm ở nước ngoài. Thành ra, công việc ổn định, lương cao, lại có ngoại hình khá nhưng tôi chẳng có lấy một mối tình vắt vai.
Khi nhìn lại, tôi ngạc nhiên rồi hoảng hốt khi thấy bạn bè mình đã một nách hai con thơ. Đã vậy, bố mẹ tôi còn bắt tôi đi cắt duyên hết chùa này đến chùa nọ, mong tống tôi nhanh ra khỏi nhà. Họ hàng cứ gặp mặt là hỏi khi nào cưới, có anh chàng nào chưa… Đến mức tôi phải hét lên khi nào cưới sẽ báo, đừng hỏi thêm nữa.
Tôi cũng đi xem mặt vài người. Nói thật chứ đi xem mặt, tôi còn hồi hộp hơn cả đi thi thạc sĩ hay thi tốt nghiệp. Nhưng rồi chẳng ai khiến tôi thích thú để giữ lâu dài mối quan hệ Cho đến khi gặp Thành trong một cuộc họp, anh chàng cũng ế dài giống tôi. 38 tuổi, anh cũng chưa có một mối tình vắt vai, dù đã leo lên chức phó giám đốc một công ty nhà nước.
Chúng tôi bắt đầu hẹn hò nhau. Ngày tôi dẫn bạn trai về ra mắt, nhà tôi đông như đãi tiệc. Ngược lại, lần đầu đến nhà bạn trai, tôi cũng hoảng hồn khi thấy nhà anh chuẩn bị đến 4 bàn thức ăn. Cái sự ra mắt của chúng tôi thành công rực rỡ, không khác gì một buổi dạm ngõ. Rồi chúng tôi tiến đến hôn nhân khi yêu nhau chỉ chưa đầy nửa năm.
Đêm tân hôn, tôi hồi hộp đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Chồng tôi cũng vậy, mặt anh cứ đỏ gay lên, rồi lúng ta lúng túng. Tuy 32 tuổi nhưng tôi vẫn là gái trinh, nên khoản động phòng, tôi hoàn toàn mù tịt. Ban đầu, tôi nghĩ chồng tôi dù gì cũng là đàn ông, chắc cũng từng làm chuyện đó với bạn gái cũ. Nên tôi nghĩ anh sẽ chủ động và hoàn thành mọi việc.
Vậy mà, suốt 1 tiếng sau đó, chúng tôi toàn nói chuyện về công trình nghiên cứu này, công trình nghiên cứu nọ, sau đó là chuyện thời tiết, rồi… đủ thứ chuyện trên đời, trừ chuyện động phòng. Đến khi chịu hết nổi, tôi bảo chồng đi ngủ để mai dậy sớm. Anh gật đầu, rồi đỏ mặt cởi áo thun vẫn mặc từ nãy giờ. Chẳng hiểu sao, nhìn cơ thể chồng mình, tôi lại thấy toàn thân run rẩy. Anh càng tiến lại gần, tôi càng hoảng sợ hơn.
Rồi anh cởi quần dài, vắt lên thành giường. Nhìn anh mặc mỗi cái quần cộc, tôi như muốn té xỉu. Mất thêm 30 phút nữa chúng tôi mới cởi xong đồ và nằm vào chăn, cố gắng che che giấu giấu vì ngượng.
Nào ngờ, trong đêm tân hôn bối rối, lại ngây ngô chẳng biết gì nên trong lúc vợ chồng gần gũi khiến tôi ra rất nhiều…. Chồng tôi nhìn thấy thì sợ hãi, cứ gặng hỏi sao lại thế này???
Mẹ chồng không biết làm sao nghe được, bà đứng bên ngoài nói vào: “Như thế là tốt con ạ. Vợ chồng làm gì cũng nhẹ nhàng thôi. Đêm khuya rồi, để bố mày ngủ với”.
Mẹ chồng đi rồi, hai vợ chồng vừa sợ vừa không dám nói và kết thúc nhanh việc động phòng. Lúc thu gom chiến trường xong xuôi cũng tầm 3 giờ sáng. Tôi mệt nhoài, nằm xuống là ngủ ngay. Ngày hôm sau cũng không dậy kịp chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.
Đến giờ, dù đã có 2 con nhỏ song sinh, nhưng mỗi khi nhắc lại sự cố đêm tân hôn, vợ chồng tôi lại phì cười. Đúng là ế như nhau, tân hôn cũng phải khác người bình thường. Chị em nào có kỉ niệm hay về đêm đầu tiên cùng giường với chồng thì chia sẻ nhé.